Sabata Saga Closed World (oneshot)

Đăng bởi: Journal Jonathan

Ngày đăng  06:01 29/05/2022



tóm tắt: Erna, một cô gái lớn lên tại một thế giới khép kín, cô luôn một mình trong suốt khoảng thời gian dài. Một ngày nọ, cô gặp một chàng trai bất tỉnh nằm trên mặt đất, không ký ức, không nhớ tên bản thân. Cô đã kết bạn với người bạn đầu tiên này, người mà cô gọi là L.
Câu chuyện diễn ra trong một dòng thời gian khác của Sabata Saga Other Sides

https://www.wattpad.com/1230447321-sabata-saga-closed-world-oneshot

Chán quá…

 

Giữa khung cảnh chân trời với chỉ bầu trời xanh và mặt nước phản chiếu, một cô gái với vẻ đẹp khó tả. Cô ấy có vẻ ngoài chưa tới 20, với làn da tối màu trên cơ thể đầy đặn khỏe khoắn. Cùng với mái tóc trắng dài và đôi mắt lấp lánh như đá citrine tạo nên sự tương phản khiến cô càng cuốn hút lạ thường. Cô gái ấy nằm nổi lềnh bềnh trên mặt nước, ngước lên đăm chiêu nhìn bầu trời bằng đôi mắt ánh vàng lấp lánh của mình.

 

“Hôm nay mình nên làm gì đây…

 

Cô gái vu vơ trong suy tư. Nghĩ giây lát không ra ý tưởng nào, cô đứng dậy trên mặt nước và bắt đầu bước đi vô định.

 

Chu du qua những vì sao, xây lâu đài cát, làm bức tượng bằng tuyết, lướt sóng, mình cũng đã thử nhiều trò rồi…” Cô thở dài trong khi nhìn một cuốn sách bìa da trong tay. “Lần này đọc quyển sách nào rồi đi tái hiện khung cảnh đó như xem kịch đây?

 

Bộp

 

“AH!?

 

Bất chợt, cô vấp phải thứ gì đó và ngã sõng soài ra đất.

 

Ouch… gì thế- eh?

 

Cô quay người lại mà xem, thứ đã khiến cô vấp té không phải đồ vậ nào mà lại là một người thanh niên cao lớn. Chàng trai với dáng vẻ cao lớn đó, da vàng nhạt bọc trên cơ thể không quá cơ bắp nhưng cũng không quá gầy cùng mái tóc ngắn đen. Anh ta nằm bất động trên đất, không một mảnh vải trên người.

 

Sao… lại có người ờ đây?” Cô tò mò quang sát chăm chú người thanh niên. ”Anh ta từ đâu đến nhể?

 

Sau giây lát quan sát cùng trong đầu đầy những câu hỏi, cô quyết định xem tình trạng của người thanh niên. Cô lại gần vẫn nghe được tiếng thở chậm rãi của người thanh niên, trên người cũng không có thương tích gì.

 

Này, anh có nghe tôi nói gì không?

 

Cô đặt tay lên vai người thanh niên và lắc nhẹ người thanh niên, song không có phản ứng khác biệt nào. Khó hiểu vì sao, cô bắt đầu thử tìm hiểu chàng trai đó, mở mí mắt, áp tai vào ngực, mở miệng ra.

 

Hm… tạm thời thì không có vẻ gì là anh ta bị bệnh hay thương tích nào.

 

Cô lấy một cuốn sổ ra viết gì đó, khung cảnh xung quanh biến đổi. Mặt đất và cỏ cây xuất hiện thay thế mặt nước, một căn nhà gỗ lớn mọc trên chúng.

 

Được rồi, hãy nghỉ chỗ này nào ~.” Cô nhẹ nhàng một tay nhấc anh chàng đó lên rồi vác lên vai mà vào trong căn nhà gỗ, khuôn mặt mỉm cười sự phấn khích. ”Thật mong anh sớm tỉnh lại ghê ~.

 

 

 

--- Ngày thứ 3 ---

 

 

 

…?

 

Người thanh niên mơ màng mở mắt ra, thứ đầu tiên cậu thấy là mình nằm trên chiếc giường cùng nệm. Cậu ngồi dậy và nhìn xung quanh, thấy mình đang ở trong một căn phòng gỗ, không có gì ngoài một cánh cửa, cửa sổ và chiếc giường giữa phòng.

 

“…Đây là đâu?

 

Cậu rời khỏi giường và tiến đến của sổ mà nhìn xem. Tròn mắt ngỡ ngàng, cậu thấy bên ngoài chỉ có bầu trời cùng mặt đất phản chiếu chính bầu trời xanh. Cách đó không xa, cậu thấy một cô gái đang dùng bút lông vũ viết gì đó trên quyển sách, trước mặt cô ấy là khung cảnh và hình nhân giống người hiện lên. Cô ta hạ quyển sách xuống và vô tình bắt gặp ánh nhìn của cậu thanh niên. Cô cười rạng rỡ và vãy tay liên tục.

 

“--- --- --- ---!”Cô ấy vội chạy tới, mở cửa phòng rồi bước vào nói gì đó một tràng với người thanh niên đó.

“…Um… xin hỏi, đây là đâu?” người thanh niên chớp mắt vài cái, không tài hiểu nổi cô ấy và hỏi.

“--- --- --- ---- ---?

 

Cô nói gì đó rồi im lặng giây lát nhìn người thanh niên tựa như đợi phản ứng. Song cả hai chỉ lặng im nhìn nhau trong một lúc không phản ứng gì. Sau một lúc, cô gái mới lấy ra quyển sách viết gì đó, từ phía sau người thanh niên hiện ra một cái bàn gỗ cùng hai cái ghế. Trên bàn có bánh mì, súp, gà nướng nguyên con, xà lách trộn cùng nước hoa quả.

 

“--- --- ---!”

 

Cô gái đi lại ngồi một cái ghế rồi chỉ tay về bên ghế trống còn lại. Người thanh niên lưỡng lự không rõ làm gì, cô gái đi lại kéo tay anh và đưa tới bên ghế trống mà đặt ngồi xuống. Cô gái bóc lấy đồ ăn cùng ly nước mà ăn ngon lành. Người thanh niên thấy vậy bèn làm theo. Khi thấy đồ ăn mùi vị hoàn toàn bình thường, không có vấn đề gì xảy ra trong khi ăn, cậu mới cảm thấy yên tâm. Cô gái luôn miệng nói chuyện, dù không hiểu nhưng người thanh niên cũng ráng lắng nghe. Kể cá ngôn ngữ khác biệt hoàn toàn, nhưng người thanh niên cảm nhận được sự yên bình cũng như thoải mái từ bữa ăn và sự hiện diện của cô gái ấy.

 

 

 

--- Ngày thứ 5---

 

 

 

[Um… cho hỏi…]

Eh?

Cô gái ngạc nhiên nhìn dáo dác xung quanh. Tiếng nói thuộc về người thanh niên, song không phải nghe được từ tai mà như truyền thẳng vào trong tâm trí cô.

 

Anh vừa nói chuyện với em phải không?” Cô quay sang người thanh niên mà hỏi.

[…Phải,] người thanh niên thở phào nhẹ nhõm mà đáp dù không hề nói lời nào. [Vậy là cuối cùng cô cũng hiểu được lời tôi nói.]

Tuyệt quá!” cô chạy lại nắm lấy hai tay người thanh niên mà lắc lia lịa.”Em đã không biết sẽ mất bao lâu để có thể trò chuyện được cùng anh!

[Ouch ouch, nhẹ tay chút!] người thanh niên mở căng mắt mà rên rỉ.

Ah, xin lỗi, em nắm chặt tay quá!” cô vội buông tay.”Quên mất là anh có hơi mỏng mảnh chút, eheh ~.

[Uh… anh thì nghĩ do em khỏe quá mức thì đúng hơn.] người thanh niên đáp với biểu cảm cứng ngắc. [Tung hứng mấy tảng đá dài chừng 1m như bóng thì không bình thường tẹo nào…]

 

Nhưng mà việc anh có thể nói chuyện được lúc này dù chúng ta vốn không hiểu gì trước đó cũng thú vị đấy chứ ~.” Cô phấn khích rồi chợt nhận ra gì đó. “À phải rồi, mãi nói chuyện quên mất. Em là Erna, một Fairy (tiên), em vốn lớn lên tại nơi này ~. Còn anh?

Uh…” người thanhn niên ráng đưa ra câu trả lời, song không nảy được ra gì trong đầu. […Anh không biết…]

Eh, không chút gì về bản thân luôn sao?” Erna ngạc nhiên.

[…Phải.] Người thanh niên nhíu mày và xoa trán.[Ráng nghĩ kiểu gì… có mỗi chữ L là nảy lên trong đầu anh khi ráng nghĩ về điều đó…]

L sao?” Erna cười khúc khích trước cái tên như nhân vật Death Note. “Heheh, nghe nó giống Elf (yêu tinh) phết. Vậy em sẽ gọi anh là L, được chứ?

 

[Anh đoán là vậy cũng ổn… ít nhất nó có gì đó quen thuộc.] L gật gù đồng tình. [Rất vui được biết em… và cảm ơn đã chăm nom anh mấy ngày qua.]

Có gì đâu, càng đông càng vui mà ~.” Cô nàng Fairy nắm lấy hai tấy L mà kéo đi.”Giờ tụi mình cùng chơi nào, mãi mới có thể nói chuyện được với anh. Chúng ta vừa chơi vừa nói chuyện nào ~.

[Đ-đợi chút đã!] L bối rối đáp rồi tự đâu lấy ra một cốc ống tre chứa màu đen sủi bọt nâu mà uống. [Anh cần uống ít nước trước…]

Eh, anh đang uống gì thế?” Erna ngạc nhiên khi thấy cái cốc và thứ L đang uống.

[Um… cốc ống tre và nước coca.] L giải thích. [Coca là gì thì anh chỉ biết nói là nó có vị ngọt cùng bọt.]

Tre… đó là thứ hình như không thuộc vùng lục địa mà Fairy sinh sống mà lại nơi có Youkai (yêu quái) hơn.” Erna nghiêng đầu và đặt tay lên má ngẫm nghĩ.” Và lần đầu em nghe về thứ gọi là coca luôn.

[Khá là khó giải thích nhưng… căn bản là một dạng nước giải khát có vị ngọt và bọt.] từ trong tay L hiện ra một cốc nước khác tương tự.[nếu… em muốn thử, dù rằng anh không đảm bảo mùi vị của nó…]

Cảm ơn, em không khách sáo nghen ~.” Cô gái Fairy cầm cốc nước uống thử và hơi nhíu mày.”Hm… vị nó lạ thật… bọt của nó nổ lốp bốp trong trong miệng… có chút gì đó vừa chua vừa ngọt…thật khó tả…

 

[Không sao, uống vài lần sẽ quen nếu em kiên nhẫn chút.] L bình luận rồi chuyển chủ đề ban đầu [Phải rồi, đây là nơi nào vậy, trông lạ quá…]

Em cũng không chắc, chỉ biết nó là một thế giới khép kín. Và em đã ở đây ngay từ đầu.” Erna quẳng cốc nước ống tre đi rồi đung đưa chân rồi nhún nhảy vài cái lên trên không trung.

[Erna đã ở đây bao lâu rồi vậy?] L tò mò hơn.

Hmmm,

 

Cô nàng Fairy tung ra đôi cánh bướm lớn trong suốt đầy màu săc sau lưng. Mỗi cú vỗ cánh nhẹ, vô số hạt sáng lấp lánh như kim tuyến rơi ra như tuyết. Cô lơ lửng lên không rồi lộn ngược ngay phía trên đầu L, cô mở quyển sách giắt bên hông ra mà xem.

 

Để coi… à, được 531203 ngày.

[... vậy là tầm…hơn 1000 năm!?] người thanh niên ngước lên mà tròn mắt kinh ngạc. [Mà ở đây… không có ai cả à?]

Well, như anh thấy trong hai ngày qua đấy. Ngần ấy ngày trôi qua và chẳng có ai chơi cùng hay trò chuyện cả, nó chán lắm.” Erna đặt chân xuống đất nói giọng từ thất thiểu rồi lạc quan hơn khi nắm tay L mà lắc lia lịa.“ Thành thử ra, khi L xuất hiện, em mừng lắm cơ!

[Vậy sao…] L có chút rối bời khi ráng tiếp nhận thông tin ấy.[Chắc… nó khó khăn lắm…]

Tuy chán thật, nhưng từ giờ có anh thì chúng ta sẽ có lắm trò vui rồi ~.

EH!?

 

Erna nắm tay L và kéo đi lên không trung cùng cô. Thiếu nữ Fairy ấy bay lượn nhiều vòng với tốc độ rất nhanh, thậm chí không ít lần tung hứng.

 

[Anh… không quen trò này…] L choáng váng rồi nằm đo đất trong khi than vãn sau vài phút ngắn ngủi bay lượn.

L không quen bay lượn cũng như thể trạng có vẻ kém quá…” Erna lơ lửng phía trên và nhìn chằm chằm L, tay chống cằm suy ngẫm. “Hay do anh không phải Fairy chăng?

[….Anh đoán là không rồi..] chàng trai khốn khổ ấy nằm than vãn tiếp.

Để coi… theo quyển sách mô tả thì L giống con người.” cô nàng Fairy nhìn quyển sách rồi quan sát L. “Có lẽ đó là lý do tại sao thể trạng anh yếu đến vậy.

[Ra là vậy…] L ráng ngồi dậy .[Thành ra… nếu có chơi gì thì… anh xin chơi mấy trò nhẹ hơn…]

Hmmm…” Erna đáp xuống đất rồi ngẫm nghĩ một lúc.” Vậy chúng ta chơi xây lâu đài cát nào!

 

Erna dùng bút lông vũ viết vào quyển sách, khung cảnh xung quanh thay đổi trở thành bờ biển nơi cát vàng biển xanh thay thể.

 

[Mà… quyển sách đó rốt cuộc là gì mà em viết nó thay đổi mọi thứ xung quanh được vậy?] L hỏi sau khi đã thấy những gì Erna làm được trong vài ngày qua bằng quyển sách.

Em cũng chẳng biết nữa, nó đã ở cùng em ngay từ đầu rồi.” Erna đóng quyển sách rồi giắt nó bên hông bằng túi sách da nhỏ.” Được rồi, thi xem ai xây lâu đài đẹp và lớn hơn nào!

[Anh không khéo léo lắm… nhưng sẽ cố…] L gãi má rồi miễn cưỡng tham gia trò chơi.

 

 

--- Nửa tiếng sau---

 

 

Tadah, em làm xong rồi ~.

 

Erna hớn hở trước thành phẩm của cô. Đó là một lâu đài làm bằng cát kiến trúc Châu Âu thời xưa, nó cao chừng 1m và dài 2m trông rất chi tiết.

 

 

 

Của anh sao rồi của anh sao rồi?” Erna hồi hộp quay sang hỏi.

[Well… anh chỉ biết làm đơn giản thôi…] L chầm chậm đáp.

Đâu đâu?

 

Erna đến phía sau L mà tò mò nhìn. Trái ngước với tòa lâu đài cát cao và chi tiết kia, lâu đài cát của L lại nhỏ gọn và giản đơn, không khác hình dạng của chính cái xô gỗ chứa cát.

 

 

Nó không to, nhưng chí ít lại rất nhiều ~.” Erna bình luận một cách lạc quan.

[Anh đoán mình chưa chơi trò này nhiều trước đây nên không cảm thấy quen thuộc mấy…] L nhún vai đáp.

Anh còn làm được thứ nào khác nữa không?” cô nàng Fairy háo hức hỏi.

Hmmm…” L xoa cằm giây lát rồi nói tiếp. [Anh nghĩ là có, nếu em tham gia.]

Được! Chúng ta làm đi!” Erna thích thú nhận lời ngay

[Đầu tiên em nằm trên cát rồi đợi.] anh chàng chỉ tay xuống cát mà nói.

Ok ~.

 

Erna làm theo và L bắt đầu lấy cát đắp lên cô. Chỉ hơn 10 phút, cát hình thành cái vòm nhỏ trên người Erna, cùng với trên đỉnh ụ cát đó là một lá cờ nhỏ.

 

[Thế là xong.] L cười nhẹ nói.

Chà, em không biết là có kiểu làm lâu đài cát thế này luôn đấy!” Erna phấn khích trước phát kiến này.

[Mừng là em vui với trò này.] anh chàng cười nhẹ nhõm đáp. [Và… ở trên này nãy giờ nóng khiếp thật…]

Giờ nhảy xuống biển chơi nào ~.

 

Erna nhẹ nhàng đứng dậy khỏi lâu đài cát mà L đấp trên người cô. Ngay lập tức, cô chạy một mạch mà nhảy xuống biển chơi, tất nhiên không ngừng hồ hởi rủ L đi xuống theo.

 

[Được!]

 

Bị phấn khích lây, L nhảy xuống biển theo. Cái mát lạnh của dòng biển đã làm diệu đi cái nóng của trời nắng oi bức.

 

Coi nào, chúng ta chơi mấy trò như tạt nước, bơi đua, lượm vỏ sò, hoặc ngắm cảnh dưới đáy biển nào!” Erna phấn khích kéo L.

[… riêng cái cuối là anh không thể đâu!] anh chàng loài người quan ngại đáp. [Anh lặn dưới nước không tới 1 phút được đâu!]

Eh, vậy sao?” Erna dừng lại mà ngẫm nghĩ. ”Vậy chúng ta chỉ lặn gần gần thôi vậy, dù gì L cũng cao lớn mà ~.

[Sâu 2-3m là sâu nhất anh có thể hiện tại…] L chầm chậm đáp.

 

Và rồi cả hai người họ chơi đùa ở biển cả giờ đồng hồ, cho đến khi L kiệt sức thì cô nàng Fairy mới thôi.

 

 

 

---Ngày thứ 10---

 

 

 

Bữa sáng hôm nay là món gì vậy?” Erna nhìn chằm chằm vào đĩa cơm với lát thịt mỏng được nướng, đi kèm với nó là trứng ốp la và chả trứng.

[Cơm sườn, đó là tên gọi của nó tại nơi anh sống.]

 

 

L đáp trong khi chan hỗn hợp nước sốt cá vào dĩa cơm sườn. Sau buổi đi tắm biển, cậu đã bắt đầu đưa ra đề nghị chuẩn bị bữa ăn, như một cách trả ơn. Nhờ khả năng tạo ra thức ăn cũng như phần nào ký ức còn lại mà cậu nhớ được trước khi đặt chân đến thế giới khép kín này.

 

Hm… tên món hơi ngắn nhỉ? chỉ gọi có phần thịt và cơm, nó không mô tả mấy thứ còn lại nhể?” Erna có chút thắc mắc trong khi bắt đầu ăn bốc ăn thử. “Hmmmmm, ngon thật ~.

[Ban đầu anh có chút bất ngờ việc em ăn thịt bình thường.] L thở phào trong khi dùng dao nĩa cắt miếng thịt.

Tất nhiên rồi, em đâu phải ăn chay.” Cô nàng Fairy đáp trong khi thích thú ăn.

[Phải, sau đó anh mới nhớ ra Fairy có rất nhiều loại, thành ra gần như có bất cứ dạng nào.] anh chàng đính chính trong khi ăn.

 

Mấy món L tạo ra đều thú vị và mới lạ thật ~.”Erna nhận xét sau khi cả hai xong bữa sáng.

[Mấy món Erna làm cũng độc đáo không kém đâu.] L nhận xét sau những ngày được ăn thử những món thuộc dạng cao lương mỹ vị thuộc thời cổ xưa cho tới những món dị.

Do em tò mò những món ăn mà trong quyển sách ghi ra. Thành thử sau khi nếm thì em cũng học cách chuẩn bị chúng ~.” Erna nói một cách hào hứng.

[Ra là vậy, thật đúng cách mà một đầu bếp phát triển bản thân cũng như tìm hiểu món ngon vật lạ.] L tán dương cách mà cô nàng Fairy tiếp cận với ẩm thực.

Chúng ta giống nhau thật, đều tạo được ra những thứ biết và nhớ tới ~.” Cô mỉm cười bình luận sự tương đồng của cả hai.

[…Anh chỉ tạo được đồ ăn thôi, không thể làm được nhiều thứ như em đâu...] L khiêm tốn đáp.

Với một con người có  thể làm thế, anh chắc hẵng là một dạng pháp sư chăng?” Erna đưa ra nhận định. “Do theo em biết con người bình thường không bẩm sinh có ma thuật, đặc biệt anh lại có đôi mắt màu tím không phải của con người.

 

[Anh không rõ… cảm giác khá mơ hồ…] L chau mày và vuốt trán suy nghĩ. [Mà như vậy… rốt cuộc anh là con người hay là thứ gì khác?]

Trừ đôi mắt lạ của anh ra, L hoàn toàn không khác gì con người.” cô nàng Fairy nhận xét.

[Em chắc chắn thế?] anh chàng đắn đo đôi chút.

Do em quan sát anh suốt, cũng như kiểm tra với chữa thương anh trong mấy ngày anh bị ngất đó thôi. Thêm nữa, có quyển sách cung cấp thông tin nên em đảm bảo ~.” Erna tự hào đáp.

[Nếu em đã nói vậy thì nó hẵng là đúng.] L thở phào nhẹ nhõm. [Mà tiện thể, anh tò mò thì không biết Erna thuộc loại Fairy nào vậy?]

Em cũng không biết nữa…” Erna nhíu mày trả lời.

Eh?” L ngạc nhiên khi nghe điều đó.

 

Em không có dệt ánh trăng hay mặt trời như Xana, cũng không chắc mình là Fairy godmother (mẹ tiên đỡ đầu), có cánh trong khi Elve (yêu tinh) không có, cũng không  phải dạng ma trơi như Will o Wisp, kích thước thì em quá lớn so với Pixie, cũng không giống các Fairy dạng thú.” Erna nói ra một tràng về những Fairy trong hiểu biết của cô trong khi hai tay xoa trán. [Hiện tại, phỏng đoán thì không biết em có liên quan tới Aos sí hay Nymph không nữa…

[Aos sí với Nymph?] L thắc mắc hơn.

Aos sí là những Fairy được cho là hậu duệ của Fallen Angel (thiên thần sa ngã) hoặc những vị thần Tuatha De Danann. Còn Nymph là những nữ linh hồn của tự nhiên, Maliae và Dryad là Fairy cây, Naiads và Nereid là nước ngọt và biển, và Oreads là núi.

[…Nghe một hồi đúng là khó đoán thật.] L xoa cằm suy ngẫm. [Trong khi đó thì anh chỉ nghĩ được Fairy như Titania hoặc Oberon.]

Heheh, nếu em có liên quan hai vị vua và nữ hoàng Fairy đó thì tuyệt thật~.” Erna cười khúc khích. ”Cơ mà, như anh nói thì chắc dựa theo cái thể lực của em không giống họ cho lắm…

[…Có lẽ về việc mơ hồ về bản thân thì chúng ta giống nhau như em nói.]

 

L bất giác nói. Người thanh niên ấy liên tưởng khi thấy cô nàng Fairy bên cạnh cậu cũng không rõ về chính bản thân, tương tự với một người mất trí nhớ như cậu.

 

Anh nói đúng, như vậy chúng ta lại có điểm tương đồng rồi, heheh ~.” Erna thích thú đáp. “Thêm nữa, L và em đều thích mấy câu chuyện kỳ thú mà mỗi người biết, cho tới việc chúng ta đều thích đồ ăn ngon ~.

[Thật tốt chúng ta không quá trái ngược nhau,] L gãi má cùng suy nghĩ chút bi quan. [sẽ rất tệ nếu ở đây chỉ có hai người mà chúng ta lại còn đối nghịch nhau nữa…]

Heheh, thật tốt khi điều đó không xảy ra, phải không ~.

 

Erna phấn khích ôm lấy L một cách đầy thân thiện.

 

Er… erm…” Khuôn mặt L có chút đỏ lên. [Em… nên rửa tay chút đi… sốt và mùi thịt dính cả người anh nè…]

Oh phải! Xin lỗi nghen ~.

 

Erna vội bỏ ra và cười bẽn lẽn trong khi tạo ra xô nước rửa tay. L thở phào nhẹ nhõm, cậu nhìn xung quanh cảm thấy khung cảnh cùng quãng thời gian hiện tại yên bình vô cùng. Dẫu vậy, đâu đó trong thâm tâm chàng trai ấy vẫn vướng mắc điều gì đó đang khiến cậu lo lắng khôn nguôi, một nỗi lo vô hình.

 

 

 

--- Ngày thứ 30---

 

 

 

“Chiến đi nào!”

[Nhào vô kiếm ăn!]

 

 

 

Erna và L, mội người đều cầm một cái tay cầm chơi game không có dây. Đối diện họ một quang tầm vài mét là hai hình nhân giống người. Một to lớn trên 2m vai u thịt bắp cùng làn da xanh lá, tạo ra những cú đập va đá khiến đất đá xung quanh rung chuyện. Một thì như một chiến binh viking tóc đỏ cầm búa, từ cây búa tỏa ra vô số sấm chớp và tạo nên những cú vung làm rung chuyển bầu không khí!

 

Lên nào, HULK SMAAASH!” Erna điều khiển khiến hình nhân màu xanh lá đập đất lia lịa khiến mặt đất nứt ra làm đôi.

[Đánh xa luôn có lợi hơn, xem Mjolnir đây!] Hình nhân chiến binh tóc đỏ được L điều khiển bay lên cao, từ cây búa chiến binh bắn ra tia sét và đẩy lùi đối thủ của nó.

 

Coi nào, anh chỉ toàn tấn công xa lắc xa lơ không vậy!? Lại gần chút đi!” hình nhân của Erna chống đỡ và lao tới rút ngắn khoảng cách của cả hai.

[Tấn công từ khoảng cách an toàn luôn có lợi hơn mà lị!] hình nhân cầm búa của L liên tục lùi ra xa giữ khoảng cách để không bị vào tầm đánh.

 

RẦM

 

“Thắng rồi!”

[Ouch…lần này bất thành sao…]

 

Erna nhảy cẫng lên mừng rỡ chiến thắng, trong khi đó thì L tỏ r uể oải khi bị thua. Hình nhân của cô nàng Fairy đã móc đất lên làm khiên rồi làm tấm khiên chắn sấm sét. Nhờ đó, hình nhân da xanh đó tiếp cận được và đấm vỡ mồm chiến binh cầm búa.

 

Cuối cùng thì cũng bắt bài được trò tấn công của anh ~.” Erna tự hào nói

[Cũng không khác được, sát thương từ xa trong game đối kháng thường hơi yếu mà.] L nhún vai đáp. [Công nhận em làm quen lối chơi này nhanh phết.]

Heheh, do trò này hay và dễ hiệu mà lị ~.” Cô nàng Fairy hào hứng hơn. “Công nhận mấy trò chơi này vui thật, L biết nhiều trò chơi ghê ~. Anh còn biết trò gì nữa không vậy?”

[Chỉ cần em mô phỏng lại được những thứ cần thì anh không thiếu đâu.] chàng trai tự tin đáp. [Giờ có vài lựa chọn như nhạc, anime, table top role play game (game nhập vai trên bàn).]

Hmmmm cái nào nghe cũng tò mò thật, hãy cùng thử hết nào!” Erna đứng ngồi không yên khi nghe những thứ được liệt kê ra.

[Sẽ mất chút thời gian để hoàn thiện, nhưng chúng ta sẽ làm được thôi.] L gật gù đáp.

 

 

 

---- Ngày thứ 56---

 

 

 

GIO GIO
GOLDEN WIND!

 

L đang bắt đầu hát cùng với dàn âm hưởng được chơi bằng những hình nhân bằng gỗ phía sau làm nhạc nền.

 

Clap clap clap

“Tuyệt vời!” Erna vỗ tay liên hồi sau khi bài hát kết thúc. “Ban đầu L hát dở ẹt mà giờ hát tăng động và dễ nghe hơn rồi đấy!

[Anh không giỏi nghệ thuật mà…] L uống một cốc nước để giải khát. [Riêng Erna thì đúng là thiên tài nghệ nhân, hát, múa, vẽ tranh, nấu nướng, điêu khắc, thậm chí là chơi game đều rất thạo.]

 “Trò chơi TTRPG mà L dẫn dắt cũng rất hay mà. Nó tuy nghe sơ thì khá giống chơi búp bê, gia đình, nhưng trò chơi này nằm ở một tầm cao mới! Mỗi lần chơi, nó luôn làm em hóng lần chơi tiếp theo ghê.” Cô nàng Fairy đứng dậy rồi bắt đầu nhập vai. “Thêm nữa, em kết cách mà anh kể chuyện nghe rất cuốn, đã thế lại còn nhập vai y như một người khác luôn!

 

 

Wahahaha, hãy đối mặt sự hủy diệt của ta, Diablo, thần trọc!

Đừng lo quý cô, kẻ thù mạnh nhưng chúng ta không hề đơn độc.

Ngợi khen mặt trời ~.

Thề trước chúa, bần tăng sẽ quét sạch hết mọi cái ác trên thế gian!

 

[Well… mấy pha lồng tiếng thì hình nhân em làm thay nên nó thuận tiện hơn hẵng rồi…] L bình luận với chút gượng gạo khi nghe Erna nói y chang thoại cậu dùng. [Erna thì luôn đưa ra mấy lựa chọn mà anh không thể đỡ nỗi. Như phòng đã ngụ ý có bẫy vẫn lao vô, hoặc thử 7749 thứ spell (thần chú) lên từ quái, người dân, động vật, chưa kể lại xài điểm năng lực thấp để đi dùng spell…]

Xin lỗi, em tò mò quá mà, eheheh.” Cô nàng Fairy cười khúc khích xấu hổ “Khi chơi trò đó cùng anh, nó khiến em y như là được phiêu lưu trong thế giới đó luôn.

[Thật tốt khi em nhận diện được đó là trò chơi, chứ mà làm thật thì gây go lắm đấy…] Chàng trai hít một hơi thật sâu rồi nói tiếp.  [Cơ mà… nếu em muốn chân thật hơn thì lần tới chúng ta chơi bằng Live action RPG (nhập vai sống).]

Trời ạ, có điều ước gì mà anh không thể không thực hiện được không vậy ~.” Mắt Erna như sáng lên khi lại nghe thêm khái niệm mới, một trò vui tiềm năng mới.

[Uh… ngoài giới hạn hiểu biết của anh, làm một mình và không có em hợp tác, anh đoán thế…]

Ah…

 

L nói giữa chừng thì bắt đầu ngáp, mắt bắt đầu lờ đờ.

 

Um… tới giờ anh phải ngủ rồi à?” Erna nhìn hơi lo lắng lẫn hụt hẫng.

[Xin lỗi…] L mở đồng hồ ra coi một cách chậm chạp. [Đã hơn 16 giờ trôi qua rồi… không thể khác được… Anh sẽ đánh một giấc đây…]

 

Anh chàng con người ngáp ngắn ngáp dài rồi ngồi dậy, tiến bước đến một căn phòng  nhỏ rồi mở cửa nó ra, với bên trong chỉ vẻn vẹn một cái bàn và một cái giường ngủ.

 

[Gặp lại sau vài giờ nhé… Erna…] L nói lời chào rồi đi vào, chầm chậm đóng cửa lại.

Đợi đã!” Erna vội vàng chạy tới. “Cho em nằm cùng anh bữa này được không?

[Eh...?] Người thanh niên tròn mắt. [Nó không có gì hay ho cả đâu… em biết rõ mà...]

Không được sao?” Cô nàng Fairy nói cùng đôi mắt như đang van nài.

[Cũng được…nếu em đã nói thế…] L quá mệt mỏi nên chẳng suy nghĩ gì quá nhiều. [nhưng cảm phiền em giữ yên tĩnh được không…? Anh cần tối thiểu ngủ 8 giờ]

Được!

 

Erna phấn khích đi vào. Cô lập tức mở quyển sách vẽ nhanh chóng, khiến chiếc giường của L vốn chỉ đủ lớn cho một người lớn, nhưng giờ nó lớn như một cái giường dành cho vua chúa. Giường lúc này đủ lớn để cả 5 người lớn cùng ngủ trên đó.

 

L to lớn vậy mà ngủ giường nhỏ ghê ~.” Erna cười khúc khích trong khi nhảy thẳng lên giường đầu tiên.

[Do anh quen rồi… cũng không giống như anh sẽ cần giường quá lớn cho lắm…] L vừa nói vừa nằm thẳng cẳng lên giường và tựa đầu vào gối.

 

 

Cơ mà… mỗi lần anh ngủ đều lâu thật… đã thế lại còn thường xuyên nữa…” Cô nàng Fairy đung đưa chân trong khi ngắm nhìn gương mặt đối phương đang nằm cạnh.

[Con người… cần ngủ ngày 8h… để hoạt động được tốt nhất mà…] L mắt nhắm tịt với giọng nói ngái ngủ. [Erna …không ngủ à?]

Well, thi thoảng em mới ngủ thôi.” Erna chống cằm mà mỉm cười. “Khi anh ngủ cứ như một đứa trẻ vậy, không thể chơi thứ gì ồn ào được ~.

[Xin lỗi… anh hơi khó chịu về việc cần ngủ yên tĩnh…] anh chàng đang mơ màng ngủ đáp. [Mà bình thường… lúc anh đang ngủ thì em làm gì mà yên tĩnh thế?]

Em xem lại mấy lần chơi TTRPG, nghe nhạc, cho tới anime mà anh chia sẻ. Nhờ mấy sợi dây đeo tai mà nó không gây ra tiếng ồn ảnh hưởng anh.” Cô nàng Fairy lấy cặp tai nghe ra.

[À… headphone…]

 

L mở mắt lim dim nhìn cặp tai nghe rồi chợp mắt tiếp, cả hai bắt đầu chìm vào im lặng một lúc. Erna nhìn đăm chiêu chàng trai đang ngủ, để rồi bất giác ôm lấy cậu ta.

 

[Um… Erna…?] L giật mình đột ngột mở mắt ra.

Coi nào, làm gối ôm cho em chút thôi mà ~.” Erna cọ má vào ngực chàng trai.

[Có… điều…]

 

Sự buồn ngủ của L đã thay thế hoàn toàn bằng sự bối rối. Tim cậu bắt đầu đập nhanh, mắt thì mở thao láo khi cơ thể của cả hai chạm vào nhau.

 

Hm?” Erna nhận ra sự thay đổi nào đó trên người L, cô vừa tò mò lẫn có chút lo lắng mà nhìn chàng trai từ trên xuống.” … Anh đang lo sợ…. hay phấn khích thế? Phía dưới anh cũng phản ứng khác nữa…

[…Phản ứng cơ thể anh thôi…] L ngại đáp, bởi cậu không biết trả lời gì thêm khi phần đàn ông của cậu đang phản ứng lại trước cô gái Fairy.

Em nhớ anh không bị bệnh gì mà?” Erna nói ra hiểu biết của cô. “Và cơ thể của con người với Fairy có chút giống nhau… Nên nếu L đang cứng vậy thì tức là anh đang phấn khích?

[Em… biết hơi rõ quá…] L càng ngại hơn khi cô nàng Fairy mọt sách nói răm rắp ra đúng tình trạng cậu lúc này.

Cơ mà nói tới cái đó…” Mắt cô nàng Fairy như sáng lên.”Chúng ta có thể dùng việc giao phối để tạo ra thêm người!

[Erm… nó cũng không sai…] Anh chàng bối rối trước phát kiến đấy, cậu ráng giải thích sự bất ổn trong ý tưởng đó. [Cơ mà… với con người thì nên… làm thế với người yêu… vợ chồng mối quan hệ tốt thì ổn hơn…]

Nhưng em thích L lắm, như vậy chưa đủ sao?” Erna khó hiểu rồi trấn an.“Hơn nữa, nếu có trẻ con thì em chỉ việc chăm chúng kỹ lưỡng hơn cả anh là được mà ~.

 

“…” L chết lặng khi ráng tiếp nhận thông tin đó.

Hay em có vấn đề nào đó không ổn…” Erna lo lắng khi thấy phản ứng của chàng trai loài người. “hay… L ghét làm chuyện đó với em đến thế…

[Anh không có lý do nào ghét Erna cả!] L lập tức giải đáp hiểu lầm đó. [Một người xinh đẹp, dễ thương, thân thiện, giỏi nhiều thứ, thậm chí là tài phép nữa… anh khó mà có lý do nào thật sự để ghét em được… Anh thán  phục cũng như thích em nhiều hơn là ghét! Chỉ là anh… chưa nghĩ về em theo cách đó…]

Vậy chúng ta đều không hề có vấn đề gì với nhau, chưa kể cơ thể L đã sẵn sàng nữa ~.” Erna nhanh chóng tươi tỉnh trở lại rồi chạm vào L. “Nếu anh lo thì cứ để em ~.

[Đ-đợi đã Erna!] L toan ngồi dậy thì sức cậu không đủ phản kháng lại.

Em sẽ nhẹ nhàng mà, anh đừng căng thẳng thế ~.

 

Và đêm đó, họ đã ‘Ah’ rất nhiều… ( ͡° ͜ʖ ͡°)

 

 

 

---Sáng ngày thứ 57---

 

 

 

Đêm qua quả là trải nghiệm điên rồ thật.” Erna chuẩn bị bữa sáng với những dụng cụ bếp hiện đại. “Em cứ tưởng quá trình đó sẽ khó chịu và đau đớn, ấy vậy nó lại sảng khoái và tuyệt đến vậy!

Uhm…

 

Trái ngược hoàn toàn với Erna, L ngồi trứơc bàn ăn trông rất bồn chồn. Mặt mày đỏ ửng, ánh nhìn cậu thi thoảng lướt qua cô nàng Fairy nhưng rồi nhanh chóng nhìn sang hướng khác. Cậu thậm chí ráng cầm cái điện thoại thông minh mà dùng linh tinh.

 

Anh sao thế L?” Erna nhìn sang L mà không khỏi thắc mắc.

[Chỉ là…] L nói chuyện lúng túng vô cùng. [Sau đêm đó em làm thế với anh…  anh khó mà không thể nhìn em như một người phụ nữ được…]

Eh, em đã làm gì rất tệ sao!?” Cô nàng Fairy không hiểu ý nên tỏ ra bối rối.

[Ờ thì…] Anh chàng vẫn gượng gạo không biết nên nói thành lời như thế nào.

Anh thấy không khoẻ ở đâu à?”

[Eh, khoan đã!]

 

Erna vội rửa tay rồi đi lại gần L mà kiểm tra. Trong khi cô nhanh chóng quan sát khắp người đối phương thì thấy L như hai tay che phần dưới. Cậu không kịp phản ứng trước hành động của cô gái Fairy đó để rồi bị kéo tay ra.

 

Không có triệu chứng hay thương tích nào cả… , anh vẫn phấn khích sao, L?” Erna kiểm tra sơ và ngây ngô hỏi trước phản ứng sinh lý của đối phương.

[Thì…]

 

Mặt L ngày càng đỏ hơn. Cậu lui khỏi Erna trong khi một bên tay không bị nắm lấy vội che đi phần dưới của cậu.

 

[LÀM SAO ANH CÓ THỂ BÌNH THƯỜNG ĐƯỢC KHI CHÚNG TA ĐÃ LÀM THẾ… VÀ EM LUÔN KHỎA THÂN NHƯ THẾ NỮA!?] Chàng trai nói lớn một tràng trong sự rối bời.

Um… nó có vấn đề gì không ổn sao???” Erna không hiểu thường thức đó.

[Luôn luôn bị tình trạng thế này thì rất kỳ quặc…] L ráng chịu sự xấu hổ để ráng giải thích.

Thì em giúp anh giải tỏa nó cho!”cô nàng Fairy hiểu sai vấn đề.

[Anh rất biết ơn nhưng đó không phải giải pháp tối ưu!] người thanh niên lập tức phản đối.

 

Em tưởng con người thích việc giao hợp lắm chứ?” Erna mở quyển sách ra coi.” Hình như con người có hẵng nghề để thỏa mãn nhu cầu này nữa mà? Nó có gì không ổn sao???

[Cái đó thì anh không phủ nhận… nhưng làm nó quá nhiều không phải cách sống lành mạnh đâu…] L chỉ ra vấn đề.[Cái gì nhiều quá cũng không tốt…]

Vậy… em phải làm gì?” Cô nàng Fairy hỏi vì không tài nào biết được phương pháp hiệu quả vụ này.

[Chịu khó… mặc quần áo giùm anh chút…] Anh chàng che mắt lại trong sự xấu hổ.

Eh?” Erna nghiêng đầu. “Tại sao chứ???

[… Vì đó là phương pháp lành mạnh hơn!] L ráng vắt não để nói mà tránh phải văng tục.

 

Nhưng để cả người bị bó bởi mấy tấm vải vừa ngột ngạt vừa vướng víu lắm! Chưa kể chúng lại dễ rách khi em chơi nữa!” Erna phồng má phản đối.

[OBJECTION (phản đố)!] L lớn tiếng đáp và chỉ tay.

 

 

Huh!?” Erna giật mình.

[Đã đến lúc chúng ta phải thay đổi và văn minh hơn thôi, cũng như em phải trưởng thành hơn, Erna!] Chàng trai như thể đập hai tay lên bàn. [Kể cả khi chúng ta ở đây một mình, song nếu không giữ ý thức và văn hóa, thì chúng ta không khác thì thoái hóa dần rồi kết quả không khác gì động vật!]

“…Anh đang giận à?

 

Cô nàng Fairy bối rối khi L tuôn một tràng. Người bạn nhân loại điềm tĩnh mà cô quen biết suốt gần hai tháng qua giờ đây đang hoàn toàn trái ngược những gì cô biết. Một L trầm tính, thân thiện, hiền hòa giờ đang lớn tiếng, có phần cáu kỉnh và đáng sợ!

 

[Xin lỗi nếu lúc này anh có hơi lớn tiếng…] L hít một hơi thật sâu lấy lại bình tĩnh. [Nhưng… như anh đã nói, anh cần sự hợp tác của em… không thì anh chẳng rõ tình trạng mình sẽ đi về đâu…con người dễ mắc bệnh lắm…]

Well, thế này thì dễ hiểu hơn rồi!” Erna nhanh chóng tiếp nhận vấn đề.” Vậy… em cần phải làm gì?

” L xoa trán suy ngẫm giây lát rồi nói tiếp. [Hãy mặc đồ che được tối thiểu từ dưới nách và trên đùi]

Hm…” Cô nàng Fairy đặt tay lên má suy ngẫm rồi trả lời trong phút chốc.” Được rồi, em sẽ thử!

 

 

---Một lúc sau---

 

 

Tadah, trông em giống cat sith không?

 

Erna tới phòng của L mà khoe bộ áo mới. Cô mặc một cái áo choàng với phần trùm đầu tai mèo, đi kèm với nó là cặp găng tay lông mang hình dạng chân mèo. Bên trong cô thì chỉ che đi bằng vài cuộn vải nhỏ chỉ vừa đủ che vài phần nhạy cảm. Tất nhiên, cả L lúc này đã khoác lên mình một bộ đồ, gồm một chiếc áo sơ mi dài tay cùng quần jean đen dài.

 

” L ngớ người ra giây lát, song cậu ôm trán rồi thở dài […Thôi thì tạm chấp nhận khởi đầu này vậy]

Yay ~.” Erna nhảy cãng lên mừng rỡ. “Mà anh nhận xét bộ đồ này thế nào?

[À… thì…] L ngẫm nghĩ vài giây rồi đưa ra ý kiến. [Mặc dù nó vẫn hở không ít… được cái có áo choàng… và cũng dễ thương nữa…]

Tuyệt vời, thật bõ công tìm tòi.” Cô nàng Fairy nhảy tung tăng xung quanh trong vui sướng.

[Cơ mà… ý tưởng nào cũng như lý do gì em chọn bộ đồ này thế?] anh chàng loài người hỏi ý đối phương.

Em chọn trang phục vừa ít vướng víu, lại vừa gọn gàng mà che đủ theo cách anh nói. Ngoài ra vải của bộ đồ được làm từ mythril, giúp nó chắc chắn hơn. Ngoài ra thì em khá kết mèo nên chọn thiết kế này ~.” Erna nói với khuôn mặt đầy mơ mộng.”Anh thì sao, L?

[Chó, mèo, thỏ, chim, anh đều ổn, bởi chúng đều dễ thương.] L xoa cằm mà bình luận.

Heheh, L cũng thích sinh vật dễ thương thế thì anh cũng dễ thương phết đấy ~.” Cô nàng Fairy nhảy nhót ra phía sau L mà cười khúc khích.

[Cảm ơn về lời khen, mỗi tội nghe hơi kỳ quặc một chút…] người thanh niên bình luận.

Bộ đồ L trong cũng ngầu lắm, nhìn anh trông đẹp trai hơn hẵng.” Erna khen đối phương.

[Chỉ là bộ đồ bình thường thôi.] L nhún vai đáp.

Mà có gì tối nay nhờ anh tiếp ~.

 

Cô nàng Fairy đem hai khay đồ ăn bữa sáng kiểu Anh đến bàn. Hai khay đồ ăn đầy trứng ốp la, xúc xích, thịt lát, cà chua cùng bánh mì nướng.

 

 

[Um… nhờ gì cơ?] L hỏi trong khi đang uống tách trà cũng như gặm miếng thịt nướng.

Tạo ra thêm người, theo cách sinh học thì gọi là sinh sản!” Erna háo hức bốc đồ ăn trong khi nói.

“…”

 

Anh chàng ho nhẹ vì giật mình. Coi bộ đó là thứ cậu ấy muốn sớm quên đi nhất hiện tại.

 

Eh, anh ổn chứ?” cả cô nàng Fairy cũng giật mình khi đối phương ho sặc sụa.

[Em… vẫn giữ ý định ấy à?] L hỏi với gương mặt hơi méo mó.

Tất nhiên, chúng ta sẽ sớm đông đúc người ở đây ~.” Erna phấn khích nói.

[Cơ mà… liệu em có chút kinh nghiệm nào sinh con hay trông trẻ không? Cũng như liệu con lai giữa con người với Fairy có khả thi không?] anh chàng vừa ăn vừa hỏi trong lo lắng.

Trong phương pháp của con người, phẫu thuật để đem đứa trẻ ra khỏi bụng là cách rất hữu hiệu.” cô nàng Fairy mở quyển sách ra và nói.”Thêm nữa thì theo mấy câu chuyện cổ tích cũng kể nhiều về những đứa con lai giữa người và thần, Fairy. Chăm trẻ thì ngoài việc em biết qua sách, L trông có vẻ cũng hiểu biết không kém mà, nên chắc chắn sẽ ổn thôi!

 

L xoa trán cảm thấy oái ăm. Dù tình cảnh hiện tại không thật sự có vấn đề gì bất ổn nếu cậu cùng Erna sinh con đẻ cái với nhau cả. Chỉ hai người giữa thế giới cô độc này thì việc đó hoàn toàn là hợp lý. Chưa kể, cả hai người hoàn toàn hợp tính nhau. Erna thì vô cùng thích một L thân thiện, biết nhiều thứ, và L thì cũng mến sự tốt bụng và dễ thương từ cô nàng Fairy. Dẫu vậy, một thứ gì đó vướng mắc trong lòng chàng trai loài người vẫn đang nói khác đi.

 

Cô ấy đã giúp mình… thêm nữa thì mình chỉ là con người, không thể thọ qua được sang thế kỷ sau… Hơn nữa, sẽ là nói dối nếu nói mình không thích làm chuyện đó…” L tự vấn với bản thân trong khi gặm miếng bánh mì nướng. ”Phải gạt bỏ cái tôi và sự ích kỷ không lý do này sang một bên thôi… ít nhất thì có những đứa trẻ bầu bạn cùng cô ấy về sau khi mình không còn…

Sao thế, L?” Erna thắc mắc khi thấy đối phương suy tư.

[À… không có gì…] chàng trai uống một ngụm trà bình tâm lại. [Anh sẽ cố gắng…]

Yay , cảm ơn anh nghen ~.” Cô nàng Fairy mừng rỡ ôm lấy L mà cọ cọ má.

[Không có gì… dẫu sao thì đó quả thật là cần thiết cho em, cũng như đó là điều ít nhất anh có thể làm khi em đã giúp đỡ anh suốt thời gian qua…] L cười nhẹ đầy cảm thông.

Anh khách sáo quá rồi, em cũng đã rất vui nhờ có anh mà ~.” Erna cười rạng rỡ .”Em mong chờ chúng ta có thật nhiều đứa trẻ để cùng chơi đùa hơn ~.

[Phải… mong những đứa trẻ ấy sẽ lớn mạnh để có thể chơi cùng em…]

 

L nuốt đi nỗi lo lắng cũng như chấp nhận sự thật. Bởi lẽ, không sớm thì muộn, khoảng khắc cậu cùng Erna sẽ không còn. Nếu mọi thứ vẫn trôi qua như thế này, cậu sẽ phải ra đi trước và cô nàng Fairy sẽ phải một mình, cùng với nỗi đau và đơn độc. Với L là một người không có ký ức cũng như quan tâm Erna, cậu quyết định chí ít sẽ để lại hậu thế của mình cho cô ấy, bất chấp vướng mắc nào đó trong lòng cậu, hoặc một trực giác liên quan đến quá khứ đã bị lãng quên.

 

 

 

--- Ngày thứ 71 ---

 

 

Erna và L ngồi trước bàn ăn và tận hưởng bữa sáng, một lần nữa món ăn mà L tạo ra.

 

Món gà này mềm đến lạ thật. Cơm thì lại pha lẫn vị ngọt và chua nhẹ.” Erna ăn miếng cơm nắm cuộn rong biển mà thích thú.

 

 

 

[Gà được nấu phương pháp sous vide (hút chân không) rồi nướng nhẹ lớp vỏ, trộn cùng nước sốt Teriyaki, còn cơm thì nấu với dấm đường, có chút rong biển khô và ít trứng chiên để trang trí nữa.] L thong thả bốc ăn trong khi giải thích. [Dùng gà với trứng là phiên bản của anh làm, còn mấy loại với cá sống là cổ điển, em cứ từ từ thưởng thức.]

Công nhận dùng món cơm nguội kết dính chúng lại với nhau rồi đặt đồ ăn lên, khá giống kiểu bánh mì hoặc pizza phết ~.” Cô nàng Fairy chấm nước tương rồi nhăm nhi miếng sushi cá sống. “Thay đổi nguyên liệu và cách nấu một chút, món ăn sẽ trở nên độc đáo làm sao ~.

[Hm… nghe cũng tương tự sinh vật sống nhẹ.] anh chàng loài người liên tưởng.

Nó tương tự thế nào?” Erna nghiêng đầu thắc mắc.

[Như con người chỉ cần quê quán, góc nhìn, niềm tin khác nhau thì họ cứ như con người khác. Ngược lại dù khác chủng tộc, nhưng nếu có cùng góc nhìn và niềm tin, họ lại tương đồng kha khá.] L xoa cằm suy nghĩ.

Nghe có vẻ giống anh và em ~.” Cô nàng Fairy lại gần mà dựa đầu vào vai L.

[Um… có lẽ, anh và em cũng có cùng kha khá sở thích thật. Trừ việc em thích sự náo nhiệt hơn, anh thì lại thích yên tĩnh hơn.] chàng trai với khuôn mặt thư giãn mà chọt nhẹ vào má Erna.

 

 

CRACK

 

“Huh?

 

Bất thình lình một âm thanh như thủy tinh bị nứt vang lên. Cả hai người giật mình mà lập tức ngó nghiêng xung quanh.

 

[Có chuyện gì thế?]

“Em không biết, lần đầu em nghe thấy tiếng này mà không phải do em làm gì luôn…

 

CRACK

 

L lẫn Erna đều bối rối không rõ chuyện gì xảy ra. Khi tiếng nứt phát ra lần nữa, cả hai bắt đầu đưa ánh nhìn lên bầu trời. Những vết nứt kỳ lạ đang xuất hiện trên bầu trời.

 

CRACK CRACK CRACK

 

Tiếng thủy tinh bị nứt ngày càng nhiều hơn, kéo theo đó là vết nứt trên bầu trời ngày lan rộng.

 

CRASH

 

Bầu trời vụn vỡ, để lộ một bầu trời xám xịt khác phía sau nó. Từ trên cao, một sinh vật to lớn rơi xuống mặt đất

 

RẦM

 

GRAAAAAAAH

 

 

 

Một sinh vật to lớn hơn 4m, các chi dị thường đầy móng vuốt. Sinh vật ấy mang vẻ ngoài xám xịt như sắt, nó đứng bằng hai chân không hề thẳng mà như của loại móng guốc, đầu nhìn như loài thằn lằn.

 

[…Thứ sinh vật gì đấy!?] L quan ngại hỏi,

Em không biết, lần đầu em thấy nó luôn!” Khuôn mặt Erna cũng trở nên căng thẳng hơn.

 

GRAAAAAH

 

Sinh vật ấy rống lên rồi vồ tới cả hai cùng cặp vuốt sắt nhọn từ chi trước. Erna nhanh chóng nắm lấy L mà tung cánh bướm bay khỏi tầm của con quái vật đó.

 

Sao nó lại tấn công chúng ta chứ, nó đói hay gì à!?” Erna khó hiểu.

[Anh không biết…nó chỉ kêu lên âm thanh cuồng dại, muốn tiêu diệt sinh vật sống…] L nhìn con quái vật xám xịt đó trong sự lo sợ.

Hãy tìm chỗ an toàn, em sẽ xử lý nó!” Cô gái Fairy đặt L xuống đất rồi lao đến con quái vật, để thu hút sự chú ý.

[Cẩn thận đấy, Erna!] anh chàng loài người lo lắng mà lấy ra một khẩu súng trường mà cậu đã chuẩn bị từ lâu, tất nhiên cũng không quên nhắc nhở Erna.

Cảm ơn nhé, em sẽ xử đẹp nó thôi!

 

Erna mỉm cười đáp lại rồi nhanh chóng chuyển sang gương mặt nghiêm túc hơn hẵng. Ngay khi con quái vật xám xịt đó vồ tới cùng với hai chân đang nhấc khỏi mặt đất, cô gái Fairy đã lao tới đấm thẳng vào nó!

 

Bộp

 

“Huh?

 

Thay vị một tiếng va chạm mạnh và khiến con quái vật bị thổi bay đi mấy mét, cú đấm của Erna chỉ tạo nên một tiếng va chạm nhẹ. Cứ như thể toàn bộ sức lực của cú đấm đó bị biến mất hoàn toàn.

 

GRAH

 

XOẸT

 

AH!

 

Con quái vật nhanh tay vung một cái khiến Erna bị văng đi, kèm theo vài vết cắt trên tay!

 

RẦM

 

“ĐAU QUÁ!” Erna ngã vô đống đất đá rồi la lên trong mếu máo.” ĐỒ QUÁI VẬT XẤU TÍNH, KHI KHÔNG ĐI ĐÁNH NGƯỜI TA VẬY!

 

GRAAAAAH

 

AHHHH!

 

Con quái vật xám xịt đó chỉ đáp bằng tiềng gầm khát máu và lao tới như con thú đói. Cô nàng Fairy hoảng loạn bay chạy khỏi nó.

 

Cút đi cút đi cút đi!

 

Erna lượm lặt những tảng đá chọi vào kẻ thù. Dù không thật sự gây sát thương nghiêm trọng nào, nhưng xem ra lực của những tảng đá bay đến có hiệu quả.

 

Bang bang bang

“Grah!?

 

L bắn vài phát đạn từ xa yểm trợ bằng khẩu súng trường, hai viên bị bật đi khi trúng lớp vảy xám xịt của nó, chỉ duy nhất phát bắn trúng mặt là có hiệu quả.

 

[Erna, chọi đá vào mặt nó đi!] L liền thông báo cách ứng phó.

Eh? được không thế!?” Erna vẫn vừa giữ khoảng cách vừa chọi đá tứ tung vào con quái vật.

[Cứ làm đi! Đây là cơ hội duy nhất của chúng ta- huh?]

 

Chưa kịp nói xong, L thấy một cánh tay tựa như bóng đen trồi ra từ cơ thể con quái vật. Cánh tay ấy bám vào những vết trầy và vết thương ngay mặt, khiến cho con quái vật xám xịt ấy như lành lại hoàn toàn.

 

[C-cái quái…]

GRAH!

“Ack!?

 

Cánh tay đen của con quái vật đó ném đi thứ gì đó tới L. Bị trúng phải, chàng trai loài người như bị một lỗ đạn ghim vào vai!

 

L!” Erna hoảng lên khi thay máu đổ từ L.

[C-cẩn thận đấy… nó có thể… hồi phục vết thương…] L đau đớn song ráng nắm chặt vết thương và kìm tiếng hét.[ và… nó chọi cái quái gì đó… rất bất thường…]

Nhưng anh bị thương rồi kìa!” Erna khựng tay lại ngưng ném đá tảng trong lo lắng tột độ.

[Anh ổn… vết thương không quá nghiêm trọng đâu!]

 

L ráng di chuyển ra xa hơn khỏi con quái vật, song với phần vai bị thương, cậu khó lòng tiếp tục dùng súng hiệu quả. Con quái vật xám xịt thì đang tính rượt theo chàng trai loài người thì bị những tảng đá của Erna chọi lôi kéo sự chú ý.

 

Chết tiệt… những lúc thế này… mình trở nên vô vọng tới thế sao…

 

 L tự vấn trong đau đớn và tuyệt vọng, sự tự tin của cậu trôi dần đi theo dòng máu chảy từ vai. Thấy Erna ngày càng bị tấn công nhiều hơn, sự tuyệt vọng ngày càng dâng trào trong tâm trí chàng trai.

 

Không lẽ… chúng ta cứ thế mà sẽ chết sao…

 

Suy nghĩ cả L ngày cầm tiêu cực hơn. Cùng lúc đó, một hình bóng thoáng quá trong tâm trí cậu.

 

[Tạm biệt nhé, phàm nhân! Hãy thưởng thức cảm giác linh hồn vụn vỡ, không gặp được cả thần linh hay quỷ dữ sau khi chết!]

AAAAAAAAH!

 

L thấy một hình bóng người đàn ông già cùng nụ cười tàn ác, ông ta từng cái cử động tay nhẹ nhàng khiến những hình bóng mờ ảo như của ai đó tan biến. Khoảng khắc cuối, ông ta chĩa tay về hướng nhìn của cậu, một ánh sáng to lớn chiếu đến, kèm theo đó là tiếng hét không thể lẫn vào đâu của cậu.

 

” L thở nặng rồi ráng suy nghĩ thông suốt hơn. “Không rõ là gì… nhưng nó như thể đang thôi thúc mình… mình phải ngăn con quái vật lại!

 

Trước cảnh tượng Erna đang bị thương cùng đôi cánh Fairy bị  rách, nhịp tim L ngày càng lớn mạnh hơn. đôi mắt chàng trai nhíu lại nhưng không phải vì sự sợ hãi, mà một cảm xúc mãnh liệt đang thôi thúc cậu bước đến!

 

Mình… sẽ không để điều đó xảy!

 

Ánh mắt L lóe lên, ánh sáng từ trong đôi mắt đã biến đổi từ đôi mắt tím thành xanh lam lấp lánh. Khắp cơ thể cậu cũng tỏa ra làn khói phát quang, như thể nó đang phản ứng lại trước những biến động trong cảm xúc của L! Từ miệng cậu phát ra như thể câu thần chú, thế nhưng nó lại mang một cụm từ, như một cái tên để kêu gọi ai đó.

 

Henshin-

 

À khoan, nhầm chút, cậu ta đâu có cái thắt lưng nào đâu mà làm Kamen Rider (Quái Xế Mặt Nạ). Được rồi, chúng ta làm lại nào.

 

Sa…”

 

Khói quanh L đẩy mạnh như một luồng gió mạnh ập đến, một cái bóng dần hiện ta từ cậu.

 

“…bata!

 

KENG

 

Trước khi móng vuốt của con quái vật xám xịt chạm đến Erna thì bị đột ngột chặn lại.

 

“Huh!?”

“Gruh!?

 

Cả Erna lẫn con quái vật đều kinh ngạc trước diễn biến đang xảy ra. Một thực thể hình người vận trong bộ giáp sắt, hình nhân đó tựa như hiệp sĩ đang đứng trước L mà giơ khiên bảo vệ cô nàng Fairy.

 

Phập phập phập

BOOM

 

Không chỉ dừng lại ở đó, một cái bóng người màu đen trông nhử ninja lao đến từ phía sau con quái và vung thanh kiếm mỏng liên tục. Bóng đen đó vừa nhảy ra thì một phát đạn bazoka lao tới thổi bay con quái vật xám xịt.

 

“Cái gì thế…?” Erna tròn mắt dõi theo

[Ngồi yên chút nào.]

“Eh?

 

Erna chưa kịp hiểu gì thì thấy một người lính áo xanh dùng thuốc và băng bó vết thương cho cô.

 

 

[Tạm thời… tình hình đang trong tầm kiểm soát rồi… đừng lo quá.] L quay sang Erna mà cười gượng trấn an.

Lẽ nào… là do anh làm sao L!?” Cô nàng Fairy mắt sáng lấp lánh mà ấn tượng khôn cùng trước một chàng trai đang liên tục tỏa ra ánh hào quang xanh lam.”Anh làm thế nào vậy?!

[Anh cũng không rõ nữa…mà em vẫn đi lại được chứ?] L hỏi han tình hình.

Hơi đau chút… mà người lính của anh chữa cho em nên hết đau rồi ~.” Erna phấn chấn trở lại.

[Tốt, anh sẽ phải cần em giúp… thứ đó không dễ gì bị hạ…]

 

Cả hai quan sát từ xa. Con quái vật xám xịt ấy tuy đã bị người lính và hiệp sĩ của L tấn công không ít nhưng thương tích quá ít. Tệ hơn nữa, cái bóng của nó liên tục rút những vết thương trên người nó rồi ném đi phản công! Hai cái bóng của L bị ném trúng khiến vết thương cũng bắt đầu xuất hiện trên người cậu!

 

Nhưng… làm sao để hạ nó đây… em đấm không tác dụng!” Erna quýnh lên.

[Em thử tạo mấy khẩu pháo hay hình nhân hỗ trợ xem!?] L liên tục đưa ra ý tưởng.

Em đã thử, nhưng quyển sách không tạo ra thêm được từ lúc con quái vật đó đến!” Cô nàng Fairy như khóc mếu máo.

[Tệ thật…] chàng trai loài người ráng giữ bình tĩnh quan sát. [Có lẽ do con quái vật ấy như bằng sắt vậy… thành ra nó không phải thứ thân thiện với Fairy như em…]

 

Vậy chúng ta cần phải làm gì!?” Erna hối hả hơn.

[Anh sẽ ráng khống chế con quái vật đó… hãy dùng vũ khí của cái bóng đang chiến đấu nó… sức em có lẽ sẽ phá được lớp vỏ con quái vật đó…]

 

Ngay khi L nói, cái bóng hiệp sĩ gọi lên một cai chiến mã chạy tới cả hai. Hiệp sĩ đó cưỡi ngựa chở L và Erna, đồng thời lấy ra một cây kích.

 

[Nhờ em đấy, Erna.] L nói khi cái bóng hiệp sị trao cây kích.

Không rõ nó sẽ thế nào, nhưng cây thương ngầu phết ~.” Erna cầm cây kích mà phấn khích.

 

BANG BANG BANG BANG

BOOM

Rầm

GRAAAAAAAH

 

Trong khi cả hai hình bóng người lính nổ súng hay ninja đang liên tiếp dùng chất nổ từ xa để gây hỗn loạn, hình bóng hiệp sĩ đột ngột lao đến từ phía sau giữ lấy hai tay con quái vật trong khi con chiến mã ủi từ phía trước!

 

“[LÊN NÀO, ERNA!] “

“YAAAAAAAH!

 

Ngay khi L kêu lên ra hiệu bằng cả tâm trí lẫn tiếng nói của cậu. Cô nàng Fairy nhảy khỏi con ngựa chiến mã và dùng hết sức bình sinh vung một cây kích mạnh vào đầu con quái vật.

 

RẦM

GRAAAAAAH

 

Đòn tấn của Erna khiến con quái vật xám bị lún phần nào xuống mặt đất, đầu nó bị thương tới đổ máu đen đặc và lớp vỏ sắt hoàn toàn vỡ vụn. Rõ ràng, với vết thương cỡ này thì sinh vật cũng bị thương sọ lẫn bên trong não, rất khó sống sót sau đó.

 

Thắng rồi!” Erna nhảy cẫng lên torng hân hoan.

[Phải…] L thở nặng nề mệt mỏi đan xen nhẹ nhõm.

 

GRAAAAAAAAH!

“Huh!?”

 

Con quái vật đột ngột rống lên khiến hai cô cậu giật mình. Từ sau lưng con quái vật xám xịt, cái bóng đen hiện trên lưng nó vồ lấy toàn bộ các vết thương rồi ném tứ tung ra xung quanh!

 

“AAAAAH! ĐAU QUÁ!” Erna hét lên, hông và tay chân cô bị sượt qua bởi những vết thương con quái vật ném đi khiến trầy sướt không ít và máu chảy ra.

Ugh…

 

L bị tệ hơn, cậu bị trúng một phát và để lại cái lỗ ngay trên bụng. Cả 4 cái bóng hộ vệ của cậu cũng bị thương ngay vị trí tương tự.

 

Grrrr….

 

Con quái vật xám xịt thở nặng nề mệt mỏi, xem ra thương thế chí tử đã tránh được nhưng nó vẫn đang kiệt sức.

 

[Ta nhịn ngươi đủ rồi đấy…] L nghiến răng bước chậm rãi tới gần.[Ngươi không những phá hoại bọn ta, còn làm tổn thương cô ấy nữa. Không cần biết ngươi vì lý do gì, nhưng giờ đón nhận thứ ngươi gây ra đi!]

Grrrr!

 

Con quái vật gầm gừ khi thấy rõ sát ý. Giây tiếp theo, nó bị vây quanh bởi cả bốn hình nhân hộ vệ của L. Từng cá thể đó rút ra trường kiếm, dao, ninjato, mã tấu.

 

ORAORAORAORAORAORAORAORAORAORAORAORAORAORAORAORAORAORAORAORAORAORAORAORAORAORAORAORAORAORAORAORAORAORAORAORAORAORAORAORAORAORAORAORAORAORAORAORA

 

L hét lên một tràng như thể xả toàn bộ nỗi sợ, đau đớn, cho đến phẫn nộ. Bốn hình nhân hộ vệ vung vũ khí điên cuồng chém con quái vật không thương tiếc.

 

GAAAAAAAAAAAAAAH

 

Dù da thịt con quái vật không phải dễ cắt, sức lực nó không hề yếu kể cả khi đuối sức, thậm chí là có cả cái bóng của nó lấy vết thương đi. Kể cả thế, lúc này đây con quái vật xám xịt đang bị chém giết một chiều bởi kẻ đáng lẽ là con mồi của nó! Số nhát chém trên người nó chẵng chịt tới độ ngay khi tiếng thét nó kết thúc, những gì còn lại của cơ thể con quái vật là một đống xương đẫm máu với mớ thịt bấy nhầy.

 

...

 

L thở nặng nề rồi quay sang nhìn Erna. Cậu thấy cô nàng Fairy vẫn khóc lóc đau, song rõ ràng là không có thương tích nào có vẻ ảnh hưởng đến tính mạng. Hình nhân hộ vệ quân y với đang trọng thương ráng đi đến và sơ cứu cho cô nàng Fairy ấy.

 

“….Thật tốt… khi lần này… anh bảo vệ được em…”

Bịch

 

Chàng trai loài người thở phào một tiếng nhẹ nhõm, rồi cả thân người cậu ngã xuống đất. Máu từ vết thương trên bụng cậu nhuộm cỏ xanh thành màu đỏ.

 

Đau thật đấy… cảm ơn anh nhé, L-

 

Erna dụi nước mắt và nói. Thế nhưng, chưa kịp dứt câu thì cô thấy hình nhân trước mắt cô dần nứt ra, sau đó vỡ vun thành từng mảnh.

 

“…Chuyện gì đang xảy ra thế- L!

 

Cô bối rối quên luôn cơn đau mà quay sang. Không ai đáp lại, thứ duy nhất cô thấy là L đã nằm bất động trên thảm cỏ màu đỏ sẫm.

 

L! L!

 

Erna hoảng loạn đi lại miệng không ngừng kêu tên và tay lay chàng trai liên tục. Song dù cô làm gì, chàng trai đó vẫn không thể mở mắt ra nữa.

 

 

 

--- ---

 

 

 

Jonathan! Anh nghe em nói chứ?! Jonathan!

 

Trước mắt L, cậu thấy một cô gái tóc trắng dài đeo ruy băng. Cô ấy đang kêu lên một cái tên nghe có vẻ quen thuộc với cậu. Kèm theo đó là đôi mắt đẫm lệ.

 

Han! Làm ơn tỉnh lại đi! Han! Han!

 

Giây tiếp theo, cậu thấy một cô gái với đôi tai loài mèo trên đầu. Cô gái cũng đang khóc nức nở trong khi kêu lên một cái tên quen thuộc khác trong khi đang nhìn về phía cậu.

 

“…Tại sao họ lại đang khóc thế…” L lẩm bẩm trong khi mơ màng cùng cơ thể như đang trôi nổi. ”Cái tên… cũng như họ trông rất thân quen…

Dậy đi, ngủ chỉ dành cho kẻ yếu thôi!”

“Huh!?

 

Bất thình lình, hình nhân hiệp sĩ đứng trên cao và khoanh tay trong khi nói đến L.

 

Chú là…” L ngỡ ngàng chưa nói rõ thành lời hoàn chỉnh.

Ta là ngươi, và ngươi là ta. Là anh hùng sẽ chinh phục cả thiên đường!” Hình nhân hiệp sĩ nói trong khi chỉ tay lên trời.”Hoặc khoan thủng cả chúng!

“…Có muốn đi chăng nữa thì tui lủng bụng rồi… máu cũng đã chảy cạn…” L tuy không hiểu nổi ý đối phương, song cậu vẫn biết thứ đó là bất khả thi về mọi mặt lúc này.

Đừng lấy cái chết làm lý do. Anh hùng không phải kẻ không bao giờ gục ngã, mà là gục ngã bao nhiêu lần cũng đứng dậy được!” Hiệp sĩ đó nói giọng đanh thép rồi chỉ tay vào L.” Nếu nói như ngươi, thì cả ngươi cũng không còn cơ hội mà được gặp mỹ nhân Fairy! Cũng như ta không thể trợ giúp hay nói chuyện với ngươi như lúc này được!

 

Nhưng…” L nói với giọng tuyệt vọng. “bằng cách nào… tôi không bất tử… cũng không có khả năng tái sinh…làm sao tôi có thể vực dậy sau khi bị thương chí tử chứ…

Ta không nói ngươi có thể hay không, mà là ngươi muốn vực dậy, hay nằm một chỗ luôn?” Hiệp sĩ đó hỏi một lần nữa trong khi đưa tay.

“…Tôi không muốn chết…” L đứng dậy với răng nghiến chặt rồi nắm lấy tay đối phương. “tôi không muốn phải đơn độc lần nữa… tôi không mốn phải muốn phải rời xa Erna!

Nói hay lắm!” Hiệp sĩ đó gật đầu như thể đang mỉm cười sau lớp nón sắt. “Hãy ráng giữ ý chí ấy cho đến tận cùng.

“…Huh, chú đang…!?” L giật mình khi thấy hiệp sĩ đó đang mờ dần.

Tuy đây có lẽ sẽ là lần cuối chúng ta nói chuyện. Nhưng đừng lo, chỉ cần ngươi còn tồn tại thì ta cũng vậy.” Hiệp sĩ đó biến mất, song lời nói vẫn còn vang vọng. “Mạnh giỏi nghen, LHan! Người anh hùng luôn luôn vực dậy.

Cảm ơn… Sabata…

 

L mỉm cười cũng như rơi lệ. Niềm vui nhỏ lướt qua như thể gặp lại người anh của mình cũng như một niềm hy vọng còn sót lại. Bên cạnh đó, cậu cũng không khỏi cảm thấy nhói lòng khi sự chia tay lại sớm đến thế.

 

L! L! Anh nghe em nói chứ!? L!”

“…Huh?”

 

Ánh sáng lóe lên trước mặt mình. Tại giây tiếp theo, L thấy bầu trời bị vỡ vụn cùng với một Erna đang khóc lóc trong khi lay cậu dậy. Xung quanh miệng cô gái Fairy dính đầy màu đen.

 

“Erna?” L cất tiếng trong sự hoài nghi.

L!” Erna mừng rỡ choàng tay qua cổ chàng trai mà ôm trong khi vẫn khóc nấc.“May quá… anh vẫn còn sống…

“… Chẳng phải anh đã mất máu tới gục rồi sao?

 

L thắc mắc mà sờ lấy bụng mình, cậu nhận ra lỗ thủng trên đó đã không còn. Cả cơ thể cậu vốn đã mất đi toàn bộ sinh lực giờ lại tràn đầy trở lại.

 

“…Làm thế nào?” L hỏi với đầy sự thắc mắc.

Em làm theo hướng dẫn quyển sách chỉ.” Erna bình tĩnh lại và ngừng ôm. ”em đã ăn vài miếng thịt con quái… Nó dở kinh khủng!

“…Huh!?” L ngớ người khi nghe điều đó.”Vậy… chuyện gì xảy ra tiếp theo?

Sau đó thì em nắm vết thương L và quăng nó đi. Và rồi như anh thấy đấy, L đã lành lặn và tỉnh lại sau vài giờ!

 

Erna nói với giọng mừng rỡ như thể chứng kiến một phép màu. Trong đầy L lập tức liên tưởng cô nàng Fairy không khác gì Kirby Star, về khoảng ăn và rồi làm được trò của thứ đã ăn. Chỉ khác là phiên bản thực hơn và máu hơn.

 

Cảm ơn... em lại cứu anh nữa rồi…” L thở phào nhẹ nhõm.

Em không muốn mất anh đâu, L…

 

Erna ôm chầm lấy L nhưng lần này nhẹ nhàng hơn, chàng trai cũng ôm đáp lại. Cả hai cùng lặng lẽ giữ như thế một lúc, cảm nhận lấy hơi ấm của nhau, trong lòng yên tâm khi nghe nhịp tim của đối phương còn đập. Đây là khoảng khắc yên bình xoa dịu cả tinh thần lẫn thể xác của cả hai người họ sau trải nghiệm thập tử nhất sinh.

 

Không rõ sinh vật này rốt cuộc là gì… sao nó lại vào đây và tấn công chúng ta…” Sau một lúc, L quay sang đống thịt bầy nhầy vốn là xác của con quái vật xám xịt.

Em cũng không biết nữa… quyển sách cũng không biết…” Erna mở quyển sách ra và nó trống trơn, cô đột nhiện phấn khởi lên. “Phải rồi, nói về biết, em vừa biết được mẹ em là ai rồi!

Who ,what, when, where, how (ai, cái gì, khi nào, ở đâu, làm thế nào)!?” L ngạc nhiên lập tức hỏi cả một tràng.

Khi con quái phá vỡ bầu trời, bỗng chốc trong tâm trí em lướt qua tmột cảnh tượng. Hình bóng một người phụ nữ xinh đẹp cao lớn đang ẵm em. Lúc ấy em nhỏ xíu cỡ quyển sách. Và rồi bà ấy mỉm cười đượm buồn dặn dò em hãy đợi ở đây, bà ấy sẽ trở lại.” Erna mở quyển sách ra, hình và chữ đã hiện lên trên đó. “Khi em hỏi quyển sách về người phụ nữ ấy, nó đã cho ra hình và tên bà ấy, Titania, Nữ Hoàng Fairy.

 

Titania…con gái của Titan (người khổng lồ) theo Shakepare…” L nhìn bức hình cùng những dòng mô tả của Titania mà phân tích. “Có lẽ em… khỏe như rứa là nhờ phần Titan của mẹ em…”

“Hmmm nghe có vẻ đúng, những Titan thường to lớn và cơ bắp rất khỏe!” Erna phấn khích trước khám phá mới.

[Còn khả năng ăn gì có sức mạnh thứ đó như Kirby thì anh mù tịt… chẳng rõ do kế thừa từ cha em, hay do một phước lành, dụng cụ nào đó…] Chàng trai phân tích, song chỉ có thể đưa ra phỏng đoán.

Dù là cái nào đi nữa, đây thật sự là một phát hiện lớn!” Cô nàng Fairy phấn khích.” Dù hơi tiếc việc không thể tạo ra thêm thứ gì nữa, nhưng em đã biết phần nào thân thế của mình, cũng như cùng L khai phá sức mạnh tiềm ẩn!

[Hmmm nói về phát hiện… trong lúc ngất đi, anh cũng nhận được vài thứ…] L nhìn đâm chiêu vào khoảng không trong khi liên tưởng.

Eh, anh đã thấy những gì vậy? Kể em nghe với!” Erna tò mò  đặt hai tay lên vai L.

 

[…Anh nhớ mang máng được cái chết của mình… bởi một lão già đáng sợ và sức mạnh kinh người… cũng như thoáng qua anh gặp được người quen của mình…] L xoa trán ráng nhớ lại những thứ cậu mới thấy thoáng qua.

Anh nhớ rõ là những ai không?” Erna tò mò hơn.

[Không chắc lắm… mọi thứ vẫn mơ hồ…] Chàng trai nhíu mày lại và suy nghĩ.[ Lão già thì anh có linh cảm đáng sợ hơn bất cứ con quái vật nào tồn tại… còn hai cô gái mái tóc trắng gần giống em… một người anh có cảm giác như là người bạn quan trọng, một người thì khiến ngực anh như thắt chặt lại… Cuối cùng là hình bóng hiệp sĩ đó cùng với 3 cái bóng kia… họ là một phần linh hồn, cái tôi khác của anh… Sabata.]

Tuyệt quá, anh cũng nhớ lại được phần nào bản thân rồi!” Erna nhảy cẫng lên trong mừng rỡ. “Hôm nay tuy nhiều điều tồi tệ xảy ra, nhưng cũng nhiều điều tốt không kém!

 

[Um… mà hình như tên anh… là LHan.] L cười nhẹ nó.

LHan… vậy ra L là chữ cái đầu tên anh, eheheh ~.” Cô nàng Fairy cười khúc khích. “ Hans,’Chúa nhân từ’, một cái tên đầy phước lành thật. Hoặc có khi anh là được một vị thần nào đó gửi đến em chăng?

[Anh không chắc… linh cảm anh như nói ngược lại…] LHan nhíu mày.[Cơ mà, nếu xét theo gốc gác mẹ em hoặc theo Dnd (dungeon and dragon- hầm ngục và rồng) thì mẹ em là nữ thần, và em cũng là một vị thần ấy chứ?]

Eh… cũng phải… Fairy lẫn thần cũng dẫn dắt linh hồn người chết… nhưng nếu vì em là Fairy cũng như là thần nên LHan đến được nơi này thì…” Erna ngạc nhiên rồi suy tư giây lát rồi nói cùng gương mặt hơi đỏ ửng.” Không phải… nó cứ như định mệnh sao?

[Anh không biết… tình cờ, may rủi, hoặc do số phận đưa đẩy, nó là thứ khó mà ai chắc được…] LHan cười trừ rồi sau đó nhìn lên bầu trời. [Mà… vết nứt trên kia nó dẫn đến đâu nhỉ?]

Em không biết nữa, quyển sách cũng không có câu trả lời… chúng ta lên thử đó xem không?” Erna nhìn lên tò mò sau khi coi thử quyển sách.

[Có lẽ, chứ nó cứ ở đó thì anh cảm thấy quang ngại vờ lờ…]chàng trai nói ra ý kiến.

Được, vậy cùng đi nào!

 

Cô nàng Fairy phấn khích rồi bung ra đôi cánh giống bướm trong suốt ra. Cô nắm lấy tay LHan rồi bay tới vết nứt trên bầu trời. Ngay khi cả hai bay qua nó, một luồn gió khô nóng ập vào cả hai.

 

[Bầu không khí… đang thay đổi…] LHan cảm nhận và đưa mắt nhìn xung quanh. [Cát ư… đây là sa mạc?]

Quang cảnh… vậy ra đây là bên ngoài thế giới khép kín?” Erna lập tức chê bai. “Trông còn tệ hơn cả em tưởng tượng nữa!  Cát và cát không vậy!? Những ngôi làng hay thành thị đầy ấp căn nhà và người dân đâu cả rồi!? Thậm chí rừng cây, biển suối cũng hổng có luôn!

[Um… có khi chúng ta đang ở giữa một nơi sa mạc nào cũng nên?] LHan đưa ra ý kiến.

Nhưng mà quanh đi quảnh lại chỗ này dù nhìn xa cỡ nào cũng đâu thấy thứ gì ngoài cát đâu!” Erna phàn nàn tiếp. “Hàng trăm cây số quanh đây chỉ toàn cát!

[…Cái này thì nghe tệ thật đấy.] Anh chàng hơi quan ngại.[ Em thử đưa chúng ta đi xa hơn xem, liệu có tìm được gì đó không.]

Cùng được… nhưng cái trời nắng với bầu không khí này nóng như vỉ nướng vậy! Tới LHan cũng bốc khói luôn rồi kìa!” Cô nàng Fairy vẫn càu nhàu không thôi.

[Đ-đệt! anh không giỏi chịu nhiệt!]

 

LHan nhận ra sự thay đổi bất ổn của bản thân. Cậu nhanh chóng tạo ra vô số chai nước lọc tạt vào bản thân và Erna.

 

[Phew… cảm giác như mới thoát khỏi bị cháy!] LHan thở phảo nhẹ nhõm.

Mát đã thật ~.” Erna khoái chí khi được làm mát. “Tuy ngoài này khó chịu thật, nhưng cảm giác phiêu lưu có phần thú vị hơn hẵng trước kia. Một chút tự do nữa. Ở đây tuy khác và tệ hơn em tưởng, song nó cũng khiến em hồi hộp vô cùng.”

[Ở ngoài này có lẽ sẽ khó an toàn, nhất là nếu quyển sách của em cũng không rõ.]Chàng trai nói ý kiến hơi bi quan. [Có lẽ chúng ta sẽ đối mặt thêm sinh vật như con quái vật đó…]

Nhưng mà chúng ta cũng có khi sẽ tìm được ai đó ngoài đây, có khi còn biết thêm về bản thân nữa!” Cô nàng Fairy mỉm cười lạc quan.” Nếu LHan sợ, cứ tin vào nắm đấm và sức mạnh mới khám phá của em!

 

[Nếu em tự tin thì không có gì phải lo rồi.] LHan gật đầu mà cười nhẹ.[ Anh cũng có thể tự vệ được, thành ra em không cần phải quá lo sợ đâu. Hơn nữa, vấn đề lương thực thì có anh đảm đương được.]

Heheh, từ giờ nhờ anh chăm sóc em nhé ~.” Erna cười có chút bẽn lẽn.

[Anh sẽ chăm em như em thật tốt như cách chúng ta đã cùng nhau hơn 2 tháng qua.] LHan giơ ngón cái lên. [Thêm nữa, nếu tìm được ai đó thì chúng ta có thể dừng chân thế giới khép kín để nghỉ ngơi. Dù nơi đó không phải là nhất nhưng nó là nhà của chúng ta.]

Anh nhớ nhà nhanh thật đấy ~.” Cô nàng Fairy cười trêu ghẹo. “Cũng thật tuyệt khi trở về đó và đông đúc hơn xưa. Những đứa trẻ của chúng ta, rồi thêm những người bạn mới nữa ~.

[…Làm ơn hãy nương tay với anh…] chàng trai quan ngại khi nghe đoạn sau.[ Sức bền anh kém nên sẽ không đủ khiến em thỏa mãn đâu… nhất là nếu em tính lập cả đội bóng hay lấy việc đó làm sở thích…]

Coi nào, nó sẽ ổn thôi mà ~.

[Anh cũng hy vọng thế...]

 

Cả hai vừa nói vừa cười. Cả hai đã thoát khỏi chiếc lồng dễ chịu đã giam giữ mình suốt một thời gian. Thế nhưng, giờ đây LHan và Erna bắt đầu bước trên một cuộc hành trình không hề dễ dàng. Trong một thế giới đầy cát bụi và những sinh vật nguy hiểm. Liệu họ sẽ tìm được những người khác? Toàn bộ quá khứ bản thân? Những sự thật đằng sau thế giới khép kín lẫn thế giới hiện tại? Đó là câu chuyện khác, của một ngày khác.

 

 


  Update vào lúc 06:01 29/05/2022

1012 lượt xem

1 Lời bình

Đăng lời bình

Hãy đăng nhập để đăng lời bình

Bài viết mới nhất


Develop by ITE Group